Vì sao từ Trung Quốc, Hong Kong, Đài Loan, Singapore, Nhật Bản… cho đến Việt Nam đều bình chọn mối tình đẹp nhất trong tiểu thuyết của Kim Dung chính là mối tình của Dương Quá và Tiểu Long Nữ? Chẳng lẽ tình yêu của Quách Tĩnh với Hoàng Dung không đẹp sao? Hay tình yêu mà Lệnh Hồ Xung dành cho Nhậm Doanh Doanh là chưa đủ, vả chăng trong tim của Trương Vô Kỵ vẫn còn có bóng hình nàng Chu?… Hay những mối tình đơn phương là không xứng đáng?
Không phải thế! Tình yêu của họ đều xuất phát từ sự ngưỡng mộ, chia sẽ và đồng cảm, luôn tin tưởng tôn trọng và thuỷ chung, luôn bảo vệ tình yêu trước những rào cản tác động bên ngoài, và tất cả đều vượt qua những chướng ngại đó, ngày càng làm sâu đậm thêm tình cảm đôi bên dành cho nhau. Thế thì ở Dương Quá – Tiểu Long Nữ còn có gì khác hơn mà ai ai cũng ưu ái lựa chọn?
Câu trả lời đầu tiên cho dấu chấm hỏi thứ nhất, vì ở tình yêu ấy mang quá nhiều hy sinh. Cả Dương Quá – Tiểu Long Nữ đều sống vì người khác chứ không sống cho bản thân mình. Những tưởng lúc tuổi trẻ bốc đồng Dương Quá chưa hiểu chuyện nam nữ tư tình, chỉ vì chí khí nam nhi mà xả thân quyết sinh tử cùng sư phụ nhưng mãi cho đến mười sáu năm cách biệt mà tấm lòng thủy chung vẫn không hề thay đổi. Niềm đau khổ dâng lên tột cùng khi nghĩ rằng Tiểu Long Nữ đã chết 16 năm về trước để Dương Quá được sống trong bình yên. Nắm xương tàn của nàng đã vùi nơi đáy cốc ra tro từ thưở nào, mà mình thì cứ ngây ngô tận bây giờ mới hiểu. Những suy nghĩ của Dương Quá lúc bấy giờ chính là điều mà Tiểu Long Nữ lo lắng khi khắc dòng chữ “Mười sáu năm sau gặp tại đây. Phu thê tình thâm, đừng bội tín. Tiểu Long Nữ gửi phu quân Dương lang, ngàn lời trân trọng, cầu mong gặp lại.”
Nàng mong sao nỗi tương tư sẽ dần nguôi ngoai theo ngày tháng không làm tổn thương Quá nhi của nàng như bây giờ nữa. Tiểu Long Nữ hy vọng:
16 năm sẽ vừa cho nỗi nhớ
16 năm sẽ được sự bình yên
16 năm mong tình cảm nhạt dần
16 năm không đau lòng tuyệt vọng.
Không phải vô tình mà Kim Dung hư cấu Tình hoa vào câu chuyện lại mô phỏng y như một tình yêu phải trải qua từng cung bậc thăng trầm của nó.
Đoá Tình Hoa rực rỡ hương ngào ngạt
Nhụy Tình Hoa ngọt lịm chợt đắng ngay
Gai Tình Hoa mang chất độc nát lòng,
Quả của nó không bao giờ đoán được.
Ông để hoa Tình xuất hiện ở Tuyệt Tình Cốc thật hay và nạn nhân “chết” vì độc Tình hoa tưởng kẻ vô tình hoá ra là người hữu ý nhất – Lý Mạc Sầu.
“Hỡi thế gian tình là chi vậy?
Mà đôi lòng nguyện sống chết cùng nhau
Trời Nam Đất Bắc đôi ngã cách,
Một dãy sông dài lặng lẽ thay….”
Lời kết cho mối tình đơn phương độc đoán của Lý Mạc Sầu cũng làm tôi bồi hồi khi đọc. Vẫn còn nhớ lần đầu tiếp xúc với tác phẩm Kim Dung là bộ phim Thần Điêu Đại Hiệp do Lưu Đức Hoa và Trần Ngọc Liên vào vai Dương Quá-Tiểu Long Nữ lúc đấy tôi chưa hiểu lắm về mấy câu thơ trên, sau này có dịp đọc lại tác phẩm Thần Điêu Hiệp Lữ tôi mới cảm nhận hết ý tứ trong từng câu thơ ấy.
Những tưởng Tình hoa đã bị thiêu là hết nhưng nó vẫn dày vò trong những trái tim thổn thức yêu đương. Trong đời hẳn không chỉ một lần bạn gặp “Tình hoa”? Và vô ý bị “gai” Tình hoa “đâm” phải? khi “độc phát” bạn thấy lòng dễ chịu? Và thời gian để nguôi ngoai “vết thương” ấy có cảm nhận được như đứt từng đoạn ruột hay chăng? Nhưng Dương Quá không ăn cỏ đoạn trường để dứt tình với Tiểu Long Nữ mà ăn vì mong chờ ngày đoàn tụ cùng nàng, lòng si mê Tiểu Long Nữ không hề nguội lạnh trong 16 năm. Tiểu Long Nữ không ngờ 16 năm sau Dương Quá vẫn trọn vẹn tấm chân tình. Dương Quá đau khổ đến độ “tâm sầu bạch phát” khi chợt hiểu ra rằng “Than ôi Tiểu Long Nữ đã chết 16 năm về trước”. Tự trách móc, tự hờn dỗi, rồi bất lực khi Tiểu Long Nữ không xuất hiện để chàng được sống mười mấy năm làm trái tim Dương Quá tan nát. Tuyệt vọng chàng buông người rơi xuống Đoạn Trường Nhai.
16 năm luôn đợi chờ và hy vọng
16 năm chí khí lẫn hào hùng
16 năm mong 1 lần gặp lại
16 năm vẫn một dạ thủy chung.
“Bạn có thấy đau lòng không khi người ta mà yêu thương lại không thể cùng ta đi hết đoạn đường mà ta sẽ đi qua. Có nỗi đau nào lớn hơn nổi đau chẳng còn được nhìn thấy người mà ta yêu dấu một lần nữa trong đời. Sẽ chẳng phải là ta nữa khi không còn nàng sóng đôi! Với Dương Quá đó là mất tất cả, mọi thứ đều trở thành hư vô khi cuộc sống không mang về Tiểu Long Nữ. Tôi đã thầm cám ơn Kim Dung khi ông để nàng Long Nữ tái sinh. Đoạn kết bao giờ cũng có hậu trong tiểu thuyết của ông làm tôi hài lòng. Không như Cổ Long ông để Lý Tầm Hoan ôm mối hận tình chôn dấu tận tâm can rồi uất ức mang xuống cửu tuyền!
Trả lời cho dấu chấm hỏi thứ hai là lòng khoan dung tha thứ. Chỉ có khi ta yêu người ấy hơn cả bản thân mình thì mới làm được điều này, Tiểu Long Nữ đã cảm kích biết bao khi cùng Dương Quá thành thân ở Cung Trùng Dương. Chẳng mấy ai trên đời có thể quên đi lỗi lầm của người thân mà không bao giờ khơi ngợi lại. Sự độ lượng trong tình yêu luôn mang lại nhiều điều cảm kích. Vả chăng khi chúng ta làm nên điều chi lầm lỗi cũng mong được một lần thứ tha!
Điều sau cùng là vì tình yêu ấy đẹp như một bức tranh ảo tưởng thần tiên mà con người hiện tại không bao giờ có. Có phụ nữ nào trên thế gian này ở mãi mãi tuổi thanh xuân mà không bao giờ lão hoá? Có người đàn ông nào trên thế giới này đang ở trên đỉnh cao danh vọng tức thì tìm đến cái chết khi nhận ra rằng người mình yêu đã không còn tồn tại cách đây nhiều năm? Là người Châu Á nếu gặp một phụ nữ hơn mình nhiều tuổi làm trái tim bạn đập liên hồi, bạn có dám yêu và dám cùng nàng vượt qua những thị phi thời hiện đại?
Tôi rất thích câu trả lời của Tiểu Long Nữ khi Dương Quá hỏi nàng …“Nếu là Quách Phù thì cô Long sẽ chọn ai trong hai huynh đệ họ Võ”. Tiểu Long Nữ trả lời “Ta chọn Quá nhi” Dương Quá tưởng Tiểu Long Nữ chưa rõ ý mình nên nhắc lại “Không, ý Quá nhi là nếu cô Long là Quách Phù thì cô Long sẽ chọn ai trong hai huynh đệ họ Võ”. vẫn câu đấy nàng lặp lại “Ta vẫn chọn Quá nhi”…
Một ai đó hướng bạn đi những bước đầu tiên trong cuộc sống; một ai đó xoa dịu lúc bạn vấp té bị đau; một ai đó chia sẽ những khoảng lặng trong tâm hồn lúc bạn bồn chồn; và một ai đó cùng bạn nhân đôi niềm vui khi cuộc sống ban tặng tiếng cười sảng khoái. Nếu đã có một ai đó như thế; ngay lặp tức hãy nói với ai đó rằng bạn yêu ai đó biết bao nhiêu.
Tôi chẳng phải là người xuất chúng như Dương Quá nên chẳng dám mong có được ý trung nhân thuần khiết thoát tục tựa nàng Tiểu Long Nữ thanh tao, và tôi cũng chẳng thể vì một ai đó mà từ bỏ cuộc sống này, vì tôi còn Mẹ và những người thân thuộc, nhưng tôi nguyện cùng ai đó đi hết quãng đường đời, nguyện cùng gánh những vui buồn trong cuộc sống, nguyện chia sẽ những đắng cay. Thế nhưng…
Như đã nói ở chủ đề chính “Ái tình trong tiểu thuyết Kim Dung” Thiết tha gì nữa khi đã có nàng trong vòng tay. Danh xưng trong ngũ tuyệt chẳng là gì so với 16 năm đợi chờ. Tôi là Dương Quá thì sẽ cùng nàng phiêu bạt khắp nơi. Vì giờ đây “Thiên hạ là của ai kia chứ?… Dương Quá này ngông cuồng đâu chỉ ngày hôm nay…”
“Chung Nam Sơn hậu
Hoạt Tử Nhân mộ
Thần Điêu Hiệp Lữ
Tiệt tích giang hồ”
Có thể thấy Kim Dung hư cấu một tình yêu hoàn hảo như Dương Quá-Tiểu Long Nữ chỉ có thể tồn tại trong tưởng tượng, nhưng nó lại thỏa mãn được sự khao khát, ước ao vươn đến một tình yêu tinh khiết cao thượng nơi mỗi người, thế nên ta mới thấy tình yêu của họ là mối tình đẹp nhất!
Sưu tầm
Thanks vì đã thích bài viết của Tà tui. Và post lại trên trang blog trang trọng thế này!