Tối ngày 17/07/2018, ca sĩ Trúc Nhân đánh dấu sự trở lại của anh trên đường đua Vpop với một bản ballad buồn mang tên “Người ta có thương mình đâu”. Ca khúc “Người ta có thương mình đâu” kể về những cung bậc cảm xúc của những người yêu đơn phương từng trải qua, từ “mơ môi khẽ chạm môi, tay khẽ chạm tay” cho đến khi nhận ra “tim tôi đau nhói” vì “trót đã quá yêu rồi” nhưng “người ta có thương mình đâu”.
MV NGƯỜI TA CÓ THƯƠNG MÌNH ĐÂU
MV “Người ta có thương mình đâu” hiện đã cán mốc 6,2 triệu lượt xem trên YouTube và đang đứng thứ 7 trên bảng xếp hạng các video thịnh hành (trending) tại Việt Nam.
LỜI BÀI HÁT NGƯỜI TA CÓ THƯƠNG MÌNH ĐÂU
(Verse 1)
Từ trong tâm trí
Trót đã lỡ yêu thương một người.
Mơ môi khẽ chạm môi,
Mơ tay khẽ chạm tay, siết chặt tay, mà người đâu có hay.
(Pre-Chorus 1)
Có lúc tôi mong tim ta cùng chung nhịp
Lắm lúc tôi mong chân ta về chung đường
Ước chung một giấc mơ thật dài
Chợt quay lại sớm mai người chưa từng yêu tôi…
(Chorus)
Nhiều khi tôi muốn nói, nhiều khi tôi muốn nói…
Ra hết tâm tình, giữ trong mình, mà hình như khóe môi chưa kịp
Vì tim tôi đau nhói, vì tim tôi đau nhói
Trót đã quá yêu rồi, quá yêu rồi.
Mà người ta…
(Hook)
Người ta đâu có yêu mình có thương gì mình
Người ta đâu có yêu mình có thương gì mình đâu.
Người ta đâu có yêu mình có thương gì mình
Trót đã quá yêu rồi, quá yêu rồi.
Mà người ta có thương…
(Verse 2)
Rồi bao năm tháng…
Trái tim vẫn yêu riêng một người
Cô đơn có là bao?
Đau thương có là bao?
Chẳng là bao vì người đâu xuyến xao…
(Pre-Chorus 2)
Có lúc tim tôi mong manh niềm hy vọng
Lắm lúc thân tôi run lên ngàn vô vọng
Cứ xoay vòng cứ mong từng ngày
Chợt quay lại sớm mai người chưa từng yêu tôi…
(Chorus)
Nhiều khi tôi muốn nói, nhiều khi tôi muốn nói…
Ra hết tâm tình, giữ trong mình, mà hình như khóe môi chưa kịp
Vì tim tôi đau nhói, vì tim tôi đau nhói
Trót đã quá yêu rồi, quá yêu rồi.
Mà người ta…
(Hook)
Người ta đâu có yêu mình có thương gì mình
Người ta đâu có yêu mình có thương gì mình đâu.
Người ta đâu có yêu mình có thương gì mình
Trót đã quá yêu rồi, quá yêu rồi.
Mà người ta có thương…
Thương mình đâu…